Thơ
Bóng cha già
Mười lăm năm một bước đường
Ðau lòng lữ thứ đoạn trường Cha ơi
Ðêm dài tưởng tượng Cha ngồi
Gối cao tóc trắng rã rời thân con
Phù sinh một kiếp chưa tròn
Chiêm bao cánh hạc hãi hùng thiên cơ
Tuần trăng cữ nước tình cờ
Lạc loài du tử mắt mờ viễn phương
Tàn canh mộng đổ vô thường
Bơ vơ quán trọ khói hương đọa đày.
Nhìn ngọn nến khuya
Ta cúi xuống trên chân người bụi đỏ
Để nhìn sâu trong vết tích hoang đường
Ta sống lại trên môi cười rạng rỡ
Để nhìn sâu trong ngọn nến tàn canh.
Bên bếp lạnh
Ai biết mình tóc trắng
Vì yêu ngọn nến tàn
Rừng khuya bên bếp lạnh
Ngồi đợi gió sang canh
Cánh chim trời
Một ước hẹn đã chôn vùi tang tóc
Cánh chim trời xa mãi giữa lòng sâu
Nghe một nỗi hao mòn trong thoáng chốc
Một mùa thu một vạn tiếng kêu gào
Khuya còn lạnh sương mù và gió lốc
Thở hơi dài cát bụi cuốn chiêm bao.
Bên cửa sổ bên kia đồi sao mọc
Một lần đi là vĩnh viễn con tàu
Đi để nhớ những chiều pha tóc trắng
Mắt lưng chừng trông giọt máu phiêu lưu.
Thiên lý độc hành – 02
Ta đi dẫm nắng bên đèo
Nghe đau hồn cỏ rủ theo bóng chiều
Nguyên sơ là dáng yêu kiều
Bỗng đâu đảo lộn tịch liên bến bờ
Còn đây góc núi trơ vơ
Nghìn năm ta mãi đứng chờ đỉnh cao
Hạ sơn
Ngày mai sư xuống núi
Áo mỏng sờn đôi vai
Chuỗi hạt mòn năm tháng
Hương trầm lỡ cuộc say
Bình minh sư xuống núi
Tóc trắng hờn sinh nhai
Phương đông mặt trời đỏ
Mùa hạ không mây bay
Ngày mai sư xuống núi
Phố thị bước đường cùng
Sư ho trong bóng tối
Điện Phật trầm mông lung
Bình minh sư xuống núi
Khóe mắt còn rưng rưng
Vì sư yêu bóng tối
Ác mộng giữa đường rừng
Thiên lý độc hành – 13
Khi về anh nhớ cài quai nón
Mưa lạnh đèo cao không cõi người
Thiên lý độc hành – 12
Thân tiếp theo thân ngày tiếp ngày
Mù trông dư ảnh lá rừng bay
Dõi theo lối cũ bên triền đá
Sao vẫn còn in dấu lạc loài
Cuối năm
Lận đận năm chầy nữa
Sinh nhai ngọn gió rừng
Hàng cà phơi nắng lụa
Ngần ngại tiếng tha phương.
Luống cải chân đồi
Vác cuốc xuống chân đồi
Nắng mai hồng đôi môi
Nghiêng vai hờn tuổi trẻ
Máu đỏ rợn bên trời
Sức yếu lòng đất cứng
Sinh nhai tủi nhục nhiều
Thân gầy tay cuốc nặng
Mắt lệ nóng tình yêu
Thầy tóc trắng bơ vơ
Con mắt xanh đợi chờ
Đèn khuya cùng lẻ bóng
Khúc ruột rối đường tơ
Tuổi Thầy trông cánh hạc
Cánh hạc vẫn chốc mồng
Mắt con mờ ráng đỏ
Ráng đỏ lệ lưng tròng
Chân đồi xanh luống cải
Đời ta xanh viễn phương
Sống chết một câu hỏi
Sinh nhai lỡ độ đường.
Thiên lý độc hành – 01
Ta về một cõi tâm không
Vẫn nghe quá khứ ngập trong nắng tàn
Còn yêu một thuở đi hoang
Thu trong đáy mắt sao ngàn nửa khuya
Thơ
Thư mục

Anh sẽ về thăm phố cũ
Bên bếp lạnh
Biệt cấm phòng
Bóng cha già
Buổi sáng tập viết chữ thảo
Cánh chim trời
Cây khô
Cho ta chép nốt bài thơ ấy
Cỏ dại ven bờ
Cuối năm
Hạ sơn
Hương ngày cũ
Kết từ
Luống cải chân đồi
Mộng trường sinh
Một bóng trăng gầy
Một thoáng chiêm bao
Ngồi giữa bãi tha ma
Nhìn ngọn nến khuya
Nhớ dương cầm
Những điệp khúc cho dương cầm
Những năm anh đi
Thiên lý độc hành
Thiên lý độc hành – 01
Thiên lý độc hành – 02
Thiên lý độc hành – 03
Thiên lý độc hành – 04
Thiên lý độc hành – 05
Thiên lý độc hành – 06
Thiên lý độc hành – 07
Thiên lý độc hành – 08
Thiên lý độc hành – 09
Thiên lý độc hành – 10
Thiên lý độc hành – 11
Thiên lý độc hành – 12
Thiên lý độc hành – 13
Tiếu khúc Phật đản
Tống biệt hành
Tự thuật
Tự tình
Tự trào