Thơ
Bóng cha già
Mười lăm năm một bước đường
Ðau lòng lữ thứ đoạn trường Cha ơi
Ðêm dài tưởng tượng Cha ngồi
Gối cao tóc trắng rã rời thân con
Phù sinh một kiếp chưa tròn
Chiêm bao cánh hạc hãi hùng thiên cơ
Tuần trăng cữ nước tình cờ
Lạc loài du tử mắt mờ viễn phương
Tàn canh mộng đổ vô thường
Bơ vơ quán trọ khói hương đọa đày.
Thiên lý độc hành – 04
Đã mấy nghìn năm đợi mỏi mòn
Bóng người cô độc dẫm hoàng hôn
Bởi ta hồn đá phơi màu nắng
Ôm trọn bờ lau kín nỗi buồn
Cây khô
Em xỏa tóc cho cây khô sầu mộng
Để cây khô mạch suối khóc thương nhau
Ta cúi xuống trên nụ cười chín mọng
Cũng mơ màng như phố thị nhớ rừng sâu.

Thiên lý độc hành – 13
Khi về anh nhớ cài quai nón
Mưa lạnh đèo cao không cõi người
Thiên lý độc hành – 03
Bên đèo khuất miễu cô hồn
Lưng trời ảo ảnh chập chờn hoa đăng
Cây già bóng tối bò lan
Tôi ôm cỏ dại mơ màng chiêm bao
Một bóng trăng gầy
Nằm ôm một bóng trăng gầy
Vai nghiêng tủi nhục hờn lay mộng tàn
Rừng sâu mấy nhịp Trường sơn
Biển đông mấy độ triều dâng ráng hồng
Khóc tràn cuộc lữ long đong
Người đi còn một tấm lòng đơn sơ?
Máu người pha đỏ sắc cờ
Phương trời xẻ nửa giấc mơ dị thường
Quân hành đạp nát tà dương
Khúc ca du tử bẽ bàng trên môi
Tình chung không trả thù người
Khuất thân cho trọn một đời luân lưu
Kết từ
Ngược xuôi nhớ nửa cung đàn
Ai đem quán trọ mà ngăn nẻo về.
Buổi sáng tập viết chữ thảo
Sương mai lịm khói trà
Gió lạnh vuốt tờ hoa
Nhè nhẹ tay nâng bút
Nghe lòng rộn âm ba.
Nhìn ngọn nến khuya
Ta cúi xuống trên chân người bụi đỏ
Để nhìn sâu trong vết tích hoang đường
Ta sống lại trên môi cười rạng rỡ
Để nhìn sâu trong ngọn nến tàn canh.
Cuối năm
Lận đận năm chầy nữa
Sinh nhai ngọn gió rừng
Hàng cà phơi nắng lụa
Ngần ngại tiếng tha phương.
Biệt cấm phòng
Ngã cư không xứ nhất trùng thiên
Ngã giới hư vô chân cá thiền
Vô vật vô nhơn vô thậm sự
Tọa quan thiên nữ tán hoa miên.
Ta ở Trời không vô biên xứ
Cảnh giới hư vô thật rất thiền
Không vật, không người, không lắm chuyện
Ngồi xem hoa rải bởi chư Tiên.
Thơ
Thư mục

Anh sẽ về thăm phố cũ
Bên bếp lạnh
Biệt cấm phòng
Bóng cha già
Buổi sáng tập viết chữ thảo
Cánh chim trời
Cây khô
Cho ta chép nốt bài thơ ấy
Cỏ dại ven bờ
Cuối năm
Hạ sơn
Hương ngày cũ
Kết từ
Luống cải chân đồi
Mộng trường sinh
Một bóng trăng gầy
Một thoáng chiêm bao
Ngồi giữa bãi tha ma
Nhìn ngọn nến khuya
Nhớ dương cầm
Những điệp khúc cho dương cầm
Những năm anh đi
Thiên lý độc hành
Thiên lý độc hành – 01
Thiên lý độc hành – 02
Thiên lý độc hành – 03
Thiên lý độc hành – 04
Thiên lý độc hành – 05
Thiên lý độc hành – 06
Thiên lý độc hành – 07
Thiên lý độc hành – 08
Thiên lý độc hành – 09
Thiên lý độc hành – 10
Thiên lý độc hành – 11
Thiên lý độc hành – 12
Thiên lý độc hành – 13
Tiếu khúc Phật đản
Tống biệt hành
Tự thuật
Tự tình
Tự trào