Một thời thân đá cuội
Nắng chảy dọc theo suối
Cọng lau già trầm ngâm
Hỏi người bao nhiêu tuổi

Tuệ Sỹ vượt lên trên những tăng chúng thường gặp. Con người ấy là con người thật, và còn vượt hơn cả cái thật của con người.”

Trong không gian trầm lắng nơi chốn Tổ, hương khói ngút nghi như nối liền hai bờ sinh tử. Ánh đèn Pháp bảo nhẹ lay soi tỏ hư không, nghe trong tận cùng sâu thẳm là tiếng vọng ơn Thầy.
Trong không gian trầm lắng nơi chốn Tổ, hương khói ngút nghi như nối liền hai bờ sinh tử. Ánh đèn Pháp bảo nhẹ lay soi tỏ hư không, nghe trong tận cùng sâu thẳm là tiếng vọng ơn Thầy.

Một ngày tuyết rơi bất thường vào tháng 5 dương lịch, sau thời hành thiền sáng, tôi lần giở bài Kinh Du Hành để đọc. Lời Kinh Ôn dịch mấy mươi năm trước, lúc này như cuộn phim quay chậm, từng chi tiết về những tháng cuối đời của Ôn hiện rõ mồn một trong tâm tôi.
Lời Kinh Ôn dịch mấy mươi năm trước, lúc này như cuộn phim quay chậm, từng chi tiết về những tháng cuối đời của Ôn hiện rõ mồn một trong tâm tôi.

Thiên lý độc hành _ 10

Để tưởng niệm một bậc Thạch Trụ Tòng Lâm đã có nhiều cống hiến to lớn đối với Dân Tộc và PGVN, Hội Đồng Hoằng Pháp GHPGVNTN sẽ tổ chức Lễ Đại Tường của TLHT Thích Tuệ Sỹ vào Thứ Bảy và Chủ Nhật, ngày 29-30/11/2025 tại Tu Viện Đại Bi.
Để tưởng niệm một bậc Thạch Trụ Tòng Lâm đã có nhiều cống hiến to lớn đối với Dân Tộc và PGVN, Hội Đồng Hoằng Pháp GHPGVNTN sẽ tổ chức…

Tôi vội vã ghi lại đây một vài lời xin quì lạy mười phương cây cỏ để cảm tạ một cơ duyên hội ngộ tình cờ trong một bình sinh hãn hữu. Và cảm tạ những giọt máu Tào khê chảy xuống trong âm hưởng nồng nàn và kỳ lạ của Việt ngữ mà khách mang đến như một quà tặng nghìn đời.
Tôi vội vã ghi lại đây một vài lời xin quì lạy mười phương cây cỏ để cảm tạ một cơ duyên hội ngộ tình cờ trong một bình sinh hãn hữu.

Khi một tác giả hoàn tất xong một bản thảo của một tác phẩm mới, câu hỏi đầu tiên có lẽ tác giả sẽ tự nêu lên rằng: ai sẽ đọc những dòng chữ này của mình? Hẳn là Thầy Tuệ Sỹ cũng có suy nghĩ như thế khi hoàn tất bản thảo tác phẩm “Lý Hạ: Bàn Tay Của Quỷ” vào ngày 19/1/1975.
Khi một tác giả hoàn tất xong một bản thảo của một tác phẩm mới, câu hỏi đầu tiên có lẽ tác giả sẽ tự nêu lên rằng: ai sẽ đọc những dòng chữ này của mình?

“Thơ Thiền sư [Tuệ Sỹ] làm bằng ngôn ngữ hàng ngày vẫn vang âm xã hội và lịch sử.”

Tuổi trẻ Việt nam đang bị bật rễ, do đó có nguy cơ mất hướng, hay thực sự đã mất hướng. Tuổi trẻ của đạo Phật Việt nam cũng không ngoại lệ, và không dễ dàng vượt qua tình trạng mất hướng này. Ở đây tôi nói mất hướng là nhìn từ điểm đứng dân tộc.
Tuổi trẻ Việt nam đang bị bật rễ, do đó có nguy cơ mất hướng, hay thực sự đã mất hướng. Tuổi trẻ của đạo Phật Việt nam cũng không ngoại lệ.

“Trong vòng một tháng nữa Thầy sẽ ra đi, Thầy đã chuẩn bị sẵn hết rồi. Các con dù sống trong bất kỳ hoàn cảnh nào, cũng phải nhớ đi bằng đôi chân và nhìn bằng đôi mắt của chính mình. Khi Thầy đi rồi, có buồn thì buồn ít thôi.”
“Các con dù sống trong bất kỳ hoàn cảnh nào, cũng phải nhớ đi bằng đôi chân và nhìn bằng đôi mắt của chính mình. Khi Thầy đi rồi, có buồn thì buồn ít thôi.”

Đã có người hỏi tôi câu hỏi này mà tôi không trả lời được: “Nói dân tộc Việt Nam có bốn nghìn năm văn hiến. Nhưng có thấy cái gì đâu!” Không phải vì tôi hoàn toàn không có gì mang ra làm bằng chứng để trả lời. Nhưng tôi biết rõ những cái tôi mang ra, người hỏi ấy chẳng đọc được, và do vậy, cũng chẳng hiểu được. Một thế hệ mất gốc. Đoạn tuyệt với quá khứ của cha ông. Không phải chỉ một thế hệ, mà nhiều thế hệ.
Đã có người hỏi tôi câu hỏi này mà tôi không trả lời được: “Nói dân tộc Việt Nam có bốn nghìn năm văn hiến. Nhưng có thấy cái gì đâu!” Không phải vì tôi hoàn toàn không có gì mang ra làm bằng chứng để trả lời.

