Sách quý

Kể từ khi bản Việt ngữ được in lần đầu vào năm 1971, bộ sách Thiền Luận của Ngài Daisetz T. Suzuki đã trở nên quá nổi tiếng, được xem là một bộ sách luận giải về Thiền hết sức mẫu mực của một người có nghiên cứu nghiêm cẩn và nhất là có thực hành, thực chứng. (Khai Tâm)
Tăng nhất A-hàm được kể là bộ thứ tư trong bốn A-hàm. Thứ tự này không nhất trí giữa các bộ phái, tùy theo mức độ trọng thị đối với mỗi bộ. Phật giáo sau khi phân thành các bộ phái, mỗi bộ hầu như đều có riêng một hệ thống Thánh điển. Điều có thể nói hầu như khẳng định rằng tất cả các hệ Thánh điển này đều là phiên bản của một hệ Thánh điển nguyên thủy.
Tăng-già, cộng đồng đệ tử xuất gia của Phật, trên thế giới hiện tại được truyền thừa trong ba hệ chính: Theravāda trong các nước Phật giáo phương Nam; Mūlasarvāstivāda ở Tây Tạng; và Dharmaguptaka tại Trung Hoa và những nước nhận ảnh hưởng từ Trung Hoa. Tăng-già Việt Nam, theo các tư liệu khả tín ngày nay còn đọc được, đã tồn tại và phát triển đến một trình độ nhất định vào hậu bán thế kỷ 2 Tây lịch.
Ít nhất có một người làm thơ đáng cho ta đọc giữa “sống chết giữa điêu tàn vờ vĩnh”, để cho chúng ta còn có được “một buổi sáng nghe chim trời đổi giọng…”. Đặc tính thứ ba và cuối cùng của thơ Tuệ Sỹ chính là tiếng thơ đổi giọng của một loài chim đi từ cõi xa xưa của vô biên tế kiếp trong lòng sâu thẳm của Tính Mệnh Quê Hương. (Phạm Cộng Thiện)