Cỏ dại ven bờ
Không vì đời quẫn bức
Nhưng vì yêu rừng sâu
Bước đường vần tủi nhục
Biết mình đi về đâu
Ta muốn đi làm thuê
Đời không thuê sức yếu
Ta mộng phương trời xa
Trời buồn mây nặng trĩu
Ven bờ thân cỏ dại
Sức sống thẹn vai gầy
Tóc trắng mờ biên ải
Nỗi hờn mây không bay
Mây không trôi về bắc
Người mơ về Trường sơn
Nắng chiều rưng tủi nhục
Người trông trời viễn phương.
Thơ
Thư mục
Anh sẽ về thăm phố cũ
Bên bếp lạnh
Biệt cấm phòng
Bóng cha già
Buổi sáng tập viết chữ thảo
Cánh chim trời
Cây khô
Cho ta chép nốt bài thơ ấy
Cỏ dại ven bờ
Cuối năm
Hạ sơn
Hương ngày cũ
Kết từ
Luống cải chân đồi
Mộng trường sinh
Một bóng trăng gầy
Một thoáng chiêm bao
Ngồi giữa bãi tha ma
Nhìn ngọn nến khuya
Nhớ dương cầm
Những điệp khúc cho dương cầm
Những năm anh đi
Thiên lý độc hành
Thiên lý độc hành – 01
Thiên lý độc hành – 02
Thiên lý độc hành – 03
Thiên lý độc hành – 04
Thiên lý độc hành – 05
Thiên lý độc hành – 06
Thiên lý độc hành – 07
Thiên lý độc hành – 08
Thiên lý độc hành – 09
Thiên lý độc hành – 10
Thiên lý độc hành – 11
Thiên lý độc hành – 12
Thiên lý độc hành – 13
Tiếu khúc Phật đản
Tống biệt hành
Tự thuật
Tự tình
Tự trào