Ngày hôm qua, 24/11/2023, Thầy lên đường về nhà, không còn phải ngừng chân nơi quán trọ nào nữa:
Ngược xuôi nhớ nửa cung đàn
Ai đem quán trọ mà ngăn nẻo về?
Hôm nay chúng con được thấy di chúc của Thầy: tang lễ bình thường, không điếu văn, sổ tang, phúng điếu.
Nhưng con biết Thầy còn có một di chúc nữa. Di chúc này Thầy đã viết trong thơ:
Thao thức đêm khuya trộm bóng ma
Ẩn tình khách trọ, nến đâm hoa.
Vâng, Thầy đã hy sinh cả cuộc đời cho đất nước và đạo pháp, lo lắng, bồi hồi, thao thức bên ngọn nến khuya, đến khi thấy nến đâm hoa, Thầy mới giật mình: Có phải nến đâm hoa vì thấy được ẩn tình của Thầy?
(Nến đâm hoa là hiện tượng ngọn nến bùng cháy, nở ra như đóa hoa. Đa số nến đâm hoa là do con thiêu thân bốc cháy khi nó đâm đầu vào ngọn lửa. Khoa học ngày nay vẫn chưa giải thích được tại sao con thiêu thân lại tự thiêu như vậy)
Chợt nghe xao xuyến từng hơi thở
Thấp thoáng hồn ai trong khóm lau.
Vâng, con biết Thầy lúc nào cũng chỉ mong một tia sáng cho đất nước.
Mộng không thành hôm nay, nhưng lớp trẻ ngày hôm nay hoặc ngày mai sẽ tiếp nối bước chân Thầy. Thầy cứ an tâm về nhà, trải ánh trăng lên cỏ mà ngủ, ngọn đèn dân chủ Thầy đã thắp sẽ được chúng con giữ lửa. Ngày đó chắc chắn sẽ tới, di chúc thứ hai của Thầy sẽ được thực hiện. Khi đó, lũ ma quỷ sẽ khóc thành bầy, trôi theo cơn nước lũ, và chúng con sẽ lên đồi ngập hoa trắng để gặp lại Thầy sau giấc ngủ:
Khắp phố thị ngày xưa ta ruổi ngựa
Ngang qua đây ma quỷ khóc thành bầy
Lên hay xuống mắt mù theo nước lũ
Dẫm bàn chân lên cát sỏi cùng trôi
Rồi ngã xuống nghe suối tràn ngập máu
Thân là thân cỏ lá gập ghềnh xuôi
Chờ mưa tạnh ta trải trăng làm chiếu
Nghìn năm sau hoa trắng trổ trên đồi.