Dưới trăng soi lồng lộng bóng Du Già…

Nguyễn Tấn Cứ

Đời cũng như mây rồi trôi đi biền biệt
Chân trời xa cách loạn những ưu phiền
Kệ những chùa không vàng loè biệt điện
Kệ những ma vương đội lốt tu hành
Kệ thế giới đang đến hồi gió lạnh
Hoang vu buồn bão lộng miên man
Người ở lại hay đi hay hình nhan địa tạng
Có tro bay hay “du thủ dưới trăng tàn”
Có tuổi trẻ hư không chập chùng ngã mạn
Có thi sĩ hoang vu mơ màng ngoại hạng
Cũng vậy thôi Bồ tát đi có gì đâu “vội vã”
Dưới trăng soi lồng lộng bóng… Du Già…

Nguyễn Tấn Cứ

Cảm nghĩ

các bài viết về Hoà thượng Tuệ Sỹ
  • Là một trong những người sống “ngoài vòng pháp luật”, Ôn Tuệ Sỹ không có bất cứ loại giấy tờ tùy thân của chính quyền nào để chứng minh vị Đại Sư thế danh Phạm Văn Thương tồn tại trong xã hội.

  • Những lời nhắn nhủ từ trái tim của một bậc thầy đáng kính sẽ mãi mãi như dòng Suối Từ, dài vô tận, rộng bao la, đã chảy hơn hai ngàn năm lịch sử và sẽ chảy qua nhiều thế hệ Phật Tử Việt Nam.

  • Điểm nổi bật trên khuôn khổ ấy là đôi mắt sâu và sáng quắc. Nhìn vào đôi mắt ấy như hai hố thẳm của tư tưởng… Trong tận cùng của hố thẳm ấy, là một trời trăng sao văn học, triết lý, đạo lý…

  • Thiền Sư đi trước một tay đỡ Thiền sàng như gánh vác một ân huệ muôn trùng của tình bạn. Khi sống thì có nhau, giờ một người xả bỏ báo thân…

  • Lúc tôi quen biết hai vị thì hai vị hãy còn là những chú tiểu ở chùa; bây giờ thì hai vị đã trở thành hai vị Thiền sư lỗi lạc và lại cũng là Anh Hùng Dân Tộc của Lịch Sử Việt nam hiện đại.

  • Sự cống hiến của Hòa thượng cho cộng đồng Phật giáo Việt Nam cũng như học vấn uyên thâm của Ngài đã được đông đảo công chúng công nhận.

  • Thơ Tuệ Sỹ chỉ có ông mới Rõ-ràng-Thường-Biết, còn chúng ta thì xin hãy bước vào cõi thơ đó thật nhẹ nhàng, thanh thản với tấm lòng và trái tim rộng mở.

  • Tuệ Sỹ vượt lên trên những tăng chúng thường gặp. Con người ấy là con người thật, và còn vượt hơn cả cái thật của con người.