Chiều tà ngồi ở Starbucks coffee
một mình nhớ thầy Tuệ Sỹ

Đinh Cường

Thầy về trên Thị Ngạn Am
Gió từ Bảo Lộc thổi tràn nương dâu

Sớm mai núi cũng xa mù
Dáng ai đứng lặng. mắt sâu dặm ngàn

Trải qua mấy dặm quan san
Phương trời viễn mộng. đọa đày còn không

Ngón tay Phật chỉ trăng tròn1“Ta chỉ mặt trăng cho đại chúng xem, nhưng đừng có lầm tưởng rằng ngón tay ta là mặt trăng.” (Đức Phật)
Thầy ơi nhớ quá những lời như Kinh
Phật là luôn ở trong Tâm
chiều nơi góc quán. tụng thầm Om Mani …2Om mani padme hum hrih – “Giáo lý giải thích rằng mỗi âm trong sáu âm của thần chú trên có hiệu quả đặc biệt để mang lai sự chuyển hóa thuộc nhiều tầng lớp khác nhau của bản thể ta…” Sogyal Rinpoche -Tạng Thư Sống Chết -Thanh Văn 1996 -Trí Hải dịch.

Đinh Cường

Cảm nghĩ

các bài viết về Hoà thượng Tuệ Sỹ
  • Những năm tháng dùi mài kinh điển trong các tự viện để thể nhập Phật học huyền vi, u hiển, một thời nào đó đã lầu thông giáo lý cao siêu giải thoát, hướng thân lập mệnh trên con đường giác ngộ.

  • Thầy sống vô chấp mà không phá kiến, phóng khoáng mà không rời phép tắc, giảng dạy các tư tưởng triết học Đông Tây mà không bị các tư tưởng hệ ấy biến đổi đức hạnh.

  • Tuệ Sỹ vượt lên trên những tăng chúng thường gặp. Con người ấy là con người thật, và còn vượt hơn cả cái thật của con người.

  • Trời nam lặng một bóng người
    vai gầy cõng đạo, một trời sở tri
    việc xong, quẳng gậy mà đi
    hổ khê áo cỏ dặm về trăng soi…

  • Điểm nổi bật trên khuôn khổ ấy là đôi mắt sâu và sáng quắc. Nhìn vào đôi mắt ấy như hai hố thẳm của tư tưởng… Trong tận cùng của hố thẳm ấy, là một trời trăng sao văn học, triết lý, đạo lý…

  • Là một trong những người sống “ngoài vòng pháp luật”, Ôn Tuệ Sỹ không có bất cứ loại giấy tờ tùy thân của chính quyền nào để chứng minh vị Đại Sư thế danh Phạm Văn Thương tồn tại trong xã hội.

  • Bạn tù cùng phòng không bao giờ thấy một thoáng xao động trên gương mặt của Tuệ Sỹ vào những ngày công an cho tù ăn cầm hơi để gây áp lực lấy khẩu cung.