Chiều tà ngồi ở Starbucks coffee
một mình nhớ thầy Tuệ Sỹ

Đinh Cường

Thầy về trên Thị Ngạn Am
Gió từ Bảo Lộc thổi tràn nương dâu

Sớm mai núi cũng xa mù
Dáng ai đứng lặng. mắt sâu dặm ngàn

Trải qua mấy dặm quan san
Phương trời viễn mộng. đọa đày còn không

Ngón tay Phật chỉ trăng tròn1“Ta chỉ mặt trăng cho đại chúng xem, nhưng đừng có lầm tưởng rằng ngón tay ta là mặt trăng.” (Đức Phật)
Thầy ơi nhớ quá những lời như Kinh
Phật là luôn ở trong Tâm
chiều nơi góc quán. tụng thầm Om Mani …2Om mani padme hum hrih – “Giáo lý giải thích rằng mỗi âm trong sáu âm của thần chú trên có hiệu quả đặc biệt để mang lai sự chuyển hóa thuộc nhiều tầng lớp khác nhau của bản thể ta…” Sogyal Rinpoche -Tạng Thư Sống Chết -Thanh Văn 1996 -Trí Hải dịch.

Đinh Cường

Cảm nghĩ

các bài viết về Hoà thượng Tuệ Sỹ
  • Đáp xuống phi trường Zürich, trời khá lạnh, nhưng cái lạnh trong lòng con cũng vậy. Con tự an ủi mình là trong 7 tuần qua, đã ở bên lo gần hết những việc cần làm cho Sư Phụ.

  • Thiên Lý Độc Hành mở đầu bằng sự trở về, và kết thúc bằng lời gởi gắm một bước chân khác lên đường. Đi cho hết con đường thăm thẳm nhân sinh trường mộng.

  • Với nội lực sở tri và sở hành Phật Pháp thâm sâu, dù ở trong lao tù Thầy vẫn an nhiên tự tại: “Trách lung do tự tại, tán bộ nhược nhàn du.”

  • “Các con dù sống trong bất kỳ hoàn cảnh nào, cũng phải nhớ đi bằng đôi chân và nhìn bằng đôi mắt của chính mình. Khi Thầy đi rồi, có buồn thì buồn ít thôi.”

  • Tuệ Sỹ vượt lên trên những tăng chúng thường gặp. Con người ấy là con người thật, và còn vượt hơn cả cái thật của con người.

  • Tôi chưa hề có ý “dám viết” về Ôn Tuệ Sỹ – người mà tôi rất kính trọng và thân thiết. Có thời tôi đã từng gọi Ôn là chú Sỹ, rồi anh Sỹ đầy tình cảm thân thương.