Di chúc thứ hai của Thầy

Terry Lee

Ngày hôm qua, 24/11/2023, Thầy lên đường về nhà, không còn phải ngừng chân nơi quán trọ nào nữa:

Ngược xuôi nhớ nửa cung đàn
Ai đem quán trọ mà ngăn nẻo về?

Hôm nay chúng con được thấy di chúc của Thầy: tang lễ bình thường, không điếu văn, sổ tang, phúng điếu.

Nhưng con biết Thầy còn có một di chúc nữa. Di chúc này Thầy đã viết trong thơ:

Thao thức đêm khuya trộm bóng ma
Ẩn tình khách trọ, nến đâm hoa.

Vâng, Thầy đã hy sinh cả cuộc đời cho đất nước và đạo pháp, lo lắng, bồi hồi, thao thức bên ngọn nến khuya, đến khi thấy nến đâm hoa, Thầy mới giật mình: Có phải nến đâm hoa vì thấy được ẩn tình của Thầy?

(Nến đâm hoa là hiện tượng ngọn nến bùng cháy, nở ra như đóa hoa. Đa số nến đâm hoa là do con thiêu thân bốc cháy khi nó đâm đầu vào ngọn lửa. Khoa học ngày nay vẫn chưa giải thích được tại sao con thiêu thân lại tự thiêu như vậy)

Chợt nghe xao xuyến từng hơi thở
Thấp thoáng hồn ai trong khóm lau.

Vâng, con biết Thầy lúc nào cũng chỉ mong một tia sáng cho đất nước.

Mộng không thành hôm nay, nhưng lớp trẻ ngày hôm nay hoặc ngày mai sẽ tiếp nối bước chân Thầy. Thầy cứ an tâm về nhà, trải ánh trăng lên cỏ mà ngủ, ngọn đèn dân chủ Thầy đã thắp sẽ được chúng con giữ lửa. Ngày đó chắc chắn sẽ tới, di chúc thứ hai của Thầy sẽ được thực hiện. Khi đó, lũ ma quỷ sẽ khóc thành bầy, trôi theo cơn nước lũ, và chúng con sẽ lên đồi ngập hoa trắng để gặp lại Thầy sau giấc ngủ:

Khắp phố thị ngày xưa ta ruổi ngựa
Ngang qua đây ma quỷ khóc thành bầy
Lên hay xuống mắt mù theo nước lũ
Dẫm bàn chân lên cát sỏi cùng trôi
Rồi ngã xuống nghe suối tràn ngập máu
Thân là thân cỏ lá gập ghềnh xuôi
Chờ mưa tạnh ta trải trăng làm chiếu
Nghìn năm sau hoa trắng trổ trên đồi.

Terry Lee

Cảm nghĩ

các bài viết về Hoà thượng Tuệ Sỹ
  • Bạn tù cùng phòng không bao giờ thấy một thoáng xao động trên gương mặt của Tuệ Sỹ vào những ngày công an cho tù ăn cầm hơi để gây áp lực lấy khẩu cung.

  • Điểm nổi bật trên khuôn khổ ấy là đôi mắt sâu và sáng quắc. Nhìn vào đôi mắt ấy như hai hố thẳm của tư tưởng… Trong tận cùng của hố thẳm ấy, là một trời trăng sao văn học, triết lý, đạo lý…

  • Tôi đến. Tuệ Sỹ gầy ốm, xanh xao lắm. Nhưng vui vẻ, hoạt bát, thông tuệ như bao giờ! Mấy ngày sau tôi nghe sức khoẻ thầy đang rất yếu.

  • Thơ Tuệ Sỹ chỉ có ông mới Rõ-ràng-Thường-Biết, còn chúng ta thì xin hãy bước vào cõi thơ đó thật nhẹ nhàng, thanh thản với tấm lòng và trái tim rộng mở.

  • Thơ Tuệ Sỹ cô đọng, hàm súc, uyên áo. Người đọc không quen cho là khó hiểu, vì tác giả không đề cập đến một đề tài nào chính xác, không miêu tả, không tự sự.

  • Với nội lực sở tri và sở hành Phật Pháp thâm sâu, dù ở trong lao tù Thầy vẫn an nhiên tự tại: “Trách lung do tự tại, tán bộ nhược nhàn du.”

  • Tôi xin dâng lời cầu nguyện lên Cố Hoà Thượng và gửi lời chia buồn đến chư Huynh Đệ Pháp Lữ của Cố Hoà Thượng cũng như đông đảo Phật Tử của Ngài.